Hiện nay, ngành Dệt may Việt Nam đã và đang đứng trước những thách thức lớn, trong đó có ảnh hưởng từ sự “thoái trào” của TPP và chi phí nhân công. Trong bối cảnh thế giới đang chạy đua với cuộc cách mạng 4.0, ngành Dệt may Việt cũng cần thay đổi mình.
Dệt may thường được coi là một trong những ngành xuất khẩu chủ lực của Việt Nam với tốc độ tăng trưởng bình quân hàng năm là 15% trong giai đoạn 2010-2015. Lao động trong ngành dệt may đang đứng trước nhiều khó khăn. Họ không những phải làm thêm giờ để tăng thu nhập mà còn phải đối mặt với nguy cơ mất việc làm vì doanh nghiệp áp dụng hiện đại hóa sản xuất để tăng năng suất và giảm giá thành.
Cổ phiếu ngành dệt may đã đổi chiều tăng mạnh trước thông tin về khả năng “sống lại” của Hiệp định Đối tác xuyên Thái Bình Dương (TPP) sau gần 1 năm lo ngại hiệp định này “chết yểu”.
Mặc dù Hoa Kỳ quyết định rút khỏi Hiệp định đối tác xuyên Thái Bình Dương (TPP), nhưng làn sóng doanh nghiệp (DN) ngành dệt may của Đài Loan, Trung Quốc vẫn tiếp tục mở rộng đầu tư nhà máy sản xuất tại Việt Nam. Đây không còn là việc đón đầu hưởng lợi từ TPP của DN ngoại, mà chọn đất lành để phát triển sản xuất.
Ngành dệt may có quy mô tới 6.000 doanh nghiệp, năng lực sản xuất trị giá 35 tỷ USD/năm, nhưng số lượng doanh nghiệp lên sàn chưa đầy con số 30. Doanh nghiệp dệt may “ngại” lên sàn vì sợ sẽ bị các công ty nước ngoài mua lại và chi phối.
Bất chấp những nghi ngại về khả năng TPP có thành hiện thực, ngành dệt may Việt Nam vẫn phát triển. Dệt may Việt Nam đã và đang là ngành xuất khẩu số 1 sang Mỹ.